Vàng ơi! Lần nữa vẫn thương

Hôm nay là một ngày hơi buồn, Vàng, cún nhà mình vừa mất. Con không phải nòi giống cao sang, con còn nhỏ, hiếu động và xấu ăn.

Trong con luôn đầy nhiệt huyết của một đứa trẻ đúng nghĩa, ánh mắt trong lành và sáng, ta có thể so sánh ánh mắt con với những ngôi sao, với ánh sáng thiên thần, nhưng thiết nghĩ, sẽ là chính con, ngây thơ và hiếu động, sẽ tốt hơn.

Con chỉ vừa mới biết tên mình, mới quen tiếng gọi, mới…, dù lâu lâu có bị đánh, đau, rồi vẫn chạy lại khi nghe tên.

Con sẽ lăng xăng quấn vào chân khi nghe “Cơmmmmm thôiiiii Dànggggg ơiii”, sẽ giành phần ăn của chị Đen,…nhưng con sẽ ngoan và chờ đến lượt mình mới ăn.

Rồi con bệnh, và mất.

Những kỉ niệm cùng nhau vẫn tươi mới, nóng hổi, còn có thể kể vanh vách về những lần chơi đùa cùng con.

Vậy là con đã xa, sau thông báo từ bệnh viện thú y, ngắn gọn và nặng trịch.

Thôi thì con an nghỉ nhé, chúc con ngủ ngoan, ngủ một giấc an lành. Ngày mai con sẽ là một cuộc đời khác, một trải nghiệm khác, một vòng luân hồi mới.

Cõi tạm này ta thương con.

https://toaitran.com/wp-content/uploads/2022/10/Untitled.mp4

Exit mobile version